PTO - Ðối với đạo Phật,
vấn đề ăn uống rất là quan trọng, cho nên ăn uống cần phải tiết độ đúng
cách ăn uống của Phật giáo, như lời đức Phật dạy: “Này hiền giả, thế nào
là tiết độ trong ăn uống? Ở đây
này hiền giả, Tỳ kheo như lý
giác sát, thọ dụng các món ăn. Không phải để vui đùa, khôngphải để đam mê, không phải để trang sức,
không phải để tự mình làm đẹp mình, mà chỉ để thân này được duy trì và được bảo dưỡng, để thân này
khỏi bị thương hại, để hỗ trợ
Phạm hạnh. Nghĩ rằng: “Như vậy ta diệt trừ các cảm thọ cũ và không cho
khởi lên các cảm thọ mới, và ta sẽ không có lỗi lầm, sống được an ổn”. Như vậy, này hiền
giả, là tiết độ trong ăn uống”. (180
Tương Ưng tập 4.)
Ðúng vậy, người tu sĩ Phật giáo ăn không cần
ngon, ăn không phải vì ưa
thích, ăn không phải để mập
khỏe, trẻ đẹp, mà ăn chỉ để duy trì sự sống, ăn để không bệnh tật, ăn để cơ thể được mạnh khỏe để tu tập để sống
đời Phạm hạnh. Ăn không vì các cảm thọ lạc mà vì sự ngăn ác pháp và diệt trừ ác pháp,
ăn để sống trong tâm BẤT ÐỘNG, để thấy được tâm thanh thản, an lạc, vô
sự. Ăn để sống làm chủ thân
tâm, cho nên ăn uống tiết độ của Phật giáo không có khó khăn, mệt nhọc.
Chúng ta ăn uống vì mục đích giải thoát, vì vậy ăn để sống chớ không
phải sống để ăn. Cho nên ai
cho gì thì chúng ta ăn nấy, chớ không phải vì ăn mà đi chọn lựa thức ăn này thức
ăn khác.
Người muốn ăn cái này, cái khác hay chọn lựa thức ăn này, thức ăn kia là không đúng người đệ tử Phật. Nếu chúng ta
chịu khó nhìn sự ăn uống của một người là biết người đó tu theo Phật
giáo hay tu theo ngoại đạo. Người tu theo Phật giáo thì ăn ngày một bữa vào giữa ngày,
không ăn uống phi thời lặt vặt, người ăn uống phi thời lặt vặt không
phải là đệ tử của Phật giáo. Nhất là những người tuyệt thực lại càng
không phải là đệ tử Phật, vì Phật không có dạy tuyệt thực. Tuyệt thực là
những người đệ tử của ngoại đạo Bà La Môn.
Người tu theo Phật giáo mà còn lựa chọn món ăn này hay món ăn kia là không
phải đệ tử của Phật.
Người tu theo Phật giáo mà còn ăn thịt chúng
sinh, mặc dù ăn không nghe, không thấy,
không giết, không nghi, không biết cũng không phải đệ tử của đức Phật. Ðạo Phật là đạo CHÁNH
NIỆM TỈNH GIÁC, cớ sao lại ăn không thấy, không nghe, không giết, không
nghi, không biết. Rõ
ràng là ngoại đạo mà dán nhãn hiệu Phật giáo để lừa đảo phật tử.
Ðạo Phật là đạo TỪ BI, khi ăn miếng thịt chúng
sinh vào miệng mà không biết sao? Ăn vô phân biệt, ăn không còn biết ngon hay dở,
đó là cánh thức đã tu sai Phật giáo.
Phật giáo dạy ăn biết ngon mà không dính mắc chấp trước, thấy
hay nghe cũng vậy, phân biệt rõ ràng đẹp xấu, yên tĩnh hay ồn náo đều
biết rất rõ nhưng không dính mắc chấp trước âm thinh, sắc tướng, không
bị động tĩnh chi phối tâm. Trước mọi cảnh thuận hay nghịch tâm luôn luôn
BẤT ÐỘNG. Ðó mới là người tu theo Phật giáo. Cứ hở ra một chút là tâm
bị động, bịchướng ngại tâm luôn luôn bất an, người tu theo Phật giáo như vậy là theo ngoại đạo. Phật giáo
không có dạy tu tập như vậy. Xin quý vị lưu ý, đừng để mình tu tập sai pháp mà
không biết thì thật là tội nghiệp.
Trưởng Lão Thích Thông Lạc, trích 12 cửa vào
Đạo,
0 nhận xét:
Sẻ Chia Yêu Thương