NHỚ NHÀ


Chiều cuối năm rồi, tôi ở đâu?
Nỗi niềm xa xứ đã bao lâu
Đường về quê cũ? không còn nhớ
Vướng bụi thời gian tóc điểm màu.

Tôi nhớ hình như bên dốc đá
Nhà tôi mái lá rộng ba gian
Khua chân sợ đụng vầng trăng vỡ,
Tay với lên sao rụng bạt ngàn.

Tim tím chiều nay một khoảng trời
Xa xăm nỗi nhớ chợt đầy vơi
Ai về quê cũ, cho tôi gửi
Chút nỗi niềm riêng chỉ mấy lời:

- “Xin lỗi quê hương một tiếng lòng
Dặm ngàn sương gió vẫn trông mong,
Ngày về, hẹn lại ngày mai nhé
Nợ nước bây giờ chưa trả xong...”.

Biên giới Tây Nam, cuối năm 1985
Phan Hòa

1 nhận xét: